Bảng đầu vào và đầu ra là sơ đồ được sử dụng để dạy các khái niệm cơ bản của hàm. Chúng dựa trên quy tắc của chức năng. Khi bảng được điền vào, nó tạo ra các cặp tọa độ cần thiết để xây dựng biểu đồ. Đầu vào là giá trị của x được áp dụng cho hàm. Đầu ra là f (x) hoặc câu trả lời nhận được là kết quả của việc đưa x vào hàm.
Mô tả cách các bảng đầu vào và đầu ra hữu ích để biểu diễn các hàm toán học. Không giống như các phương trình đại số thông thường, hầu hết các hàm được biểu diễn bằng f (x) chứ không phải y. Điều này chứng tỏ rằng f là hàm của x. Với mỗi x, chỉ có một f (x). Bảng đầu vào và đầu ra giúp đơn giản hóa việc này.
Viết đề cương cho bảng đầu vào và đầu ra. Một bảng đầu vào và đầu ra bao gồm hai cột. Cột đầu vào thường ở bên trái và cột đầu ra ở bên phải. Cột đầu vào là x và cột đầu ra là f (x). Ví dụ: các giá trị trong cột đầu vào có thể là 1, 2 và 3. Bạn sẽ cần xác định đầu ra cho mỗi giá trị này.
Kiểm tra hàm và đặt từng giá trị của đầu vào vào hàm. Ví dụ: hàm có thể là f (x) = 2x + 4. Nếu bạn đặt x = 1 vào hàm, thì bạn sẽ nhận được câu trả lời là f (x) = 6 cho đầu ra.
Sử dụng các giá trị trong bảng đầu vào và đầu ra để tạo một biểu đồ của hàm. Biểu đồ của hàm sẽ giúp bạn hiểu rõ hơn về phương trình của hàm. Vẽ từng điểm của bảng và sau đó kết nối các điểm.
Sử dụng kiểm tra đường thẳng đứng để chứng minh rằng hàm thực sự là một hàm. Một mối quan hệ có thể có một yếu tố của đầu vào cung cấp cho bạn nhiều hơn một đầu ra. Tuy nhiên, trong một hàm, chỉ có một đầu ra cho mỗi đầu vào. Hai điểm trên biểu đồ tạo thành một đường thẳng đứng biểu thị một mối quan hệ, nhưng không phải là một hàm. Vì các điểm cho hàm f (x) = 2x + 4 không thực hiện kiểm tra đường thẳng đứng, nên hàm này là hợp lệ.